Vùng đất của gió
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Vùng đất của gió


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng Khách viếng thăm đến với Pet Shop
Kick vào đây để chọn mua cho mình con thú dễ xương nhất. Xem thông tin chi tiết ở đây
Chào mừng Khách viếng thăm đến với Shop Online
Kick vào đây để chọn mua những sản phẩm mình yêu thích.
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNguời gửiThời gian
Về chốn xưa............... Sun Oct 04, 2015 8:54 am
Hoài niệm.......................................................... Tue Sep 15, 2015 10:50 pm
Quét lá rơi Tue Sep 15, 2015 10:49 pm
Phủi bụi tí nào !!!! Tue Sep 15, 2015 10:47 pm
[Mr] Up ảnh thi Mr 4rum tại đây !!! Tue Sep 15, 2015 10:45 pm
Cốc cốc!!!! Có ai ở nhà không????? Tue Sep 15, 2015 10:44 pm
4rum và những mẫu chuyện theo thời gian!!! ...............Tình bạn! Mon Jun 16, 2014 9:07 pm
[L.Fool:x]- Eo fu Mon Jun 16, 2014 9:03 pm
[L.fool:x]. Chết :P :P !!! Fri Dec 06, 2013 7:53 pm
[L.fool:x]. Khy tôi bước đy !!! Wed Nov 13, 2013 10:06 pm
CHỜ......... Wed Nov 13, 2013 9:51 pm
thông báo...!!! Wed Nov 13, 2013 9:48 pm

Share | 
 

 Liệu đời còn yêu thương ?

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
shuichiakai12a4
♣Ma Vương I♣
♣Ma Vương I♣
shuichiakai12a4

Posts : 589
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1f01616q76d2
Birthday : 01/08/1992
Join date : 28/11/2010
Age : 31
Đến từ : hạ mỗ - đan phượng - hà tây

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyTue Oct 11, 2011 11:26 pm

" Tôi đã chôn trên đất người, đất Đức, niềm vui sướng và niềm hi vọng cuối cùng của tôi ; đại đội pháo đã nổ súng vĩnh biệt tiến người chỉ huy của họ tới nới an nghỉ cuối cùng ; trong người tôi như có cái gì đó vỡ tung ra... [ ... ] trái tim tôi đã suy kiệt, chai sạn vì đau khổ, nay trở nên êm dịu hơn... " ( Số phận con người - Mi - khai - in Sô - lô - khốp )
Trái tim tôi không thể đau khổ hơn An - đrây Xô - cô - lốp, một người lính đẫ mất tất cả trong chiến tranh. Nhưng tôi cũng đang ở một hoàn cảnh mà có lẽ nếu là những kẻ " chán đời " sẽ không thể tìm thêm cho mình một lí do nào nữa để mà sống trên cõi đời này.
Một năm vừa qua là khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời tôi. Tôi ước gì có thể chưa bao giờ phải trải qua nó. Cảm nhận của tôi về khoảng thời gian này không thể khác hơn là tồi tệ, đen tối, khốn nạn.
Thầy giáo tôi có nói rằng, khi mà trái tim con người ta đã nếm đủ đau khổ thì sẽ có thể có 3 con đường mà người đó sẽ đi qua. Thứ nhất, con người đó sẽ trở nên chán đời. Người đó nhìn cuộc đời này toàn màu tối và coi cái cuộc sống mà mình đang tồn tại chỉ như là một thế giới khác ngày thường - cái thế giới đuợc tạo ra chỉ kéo dài những ngày chưa chết của con người mà thôi.
Chiều hướng thứ hai, kẻ đó sẽ như là một Chí Phèo mới - một kẻ thù đời. Ánh mắt của người đó cũng nhìn thế giới này toàn một màu đen, nhưng là màu đen của sự thù hận.
Khả năng cuối cùng, người đã phải chịu quá nhiều đau khổ sẽ hiểu thấu nỗi lòng của mọi người. Họ biết rằng, mọi người đang phải trải qua những gì mà mình đã từng nếm phải. Họ trở thành một người tinh tế trong việc nắm bắt tâm lí của một ai đó. Họ có nhu cầu sẻ chia tình cảm với tất cả, và hơn hết họ muốn chúng ta cùng nhau hàn gắn vết thương lòng. Bởi một điều đơn giản là họ biết cái cảm giác đau khổ đó khó chịu như thế nào, và họ không muốn ai rơi vào hoàn cảnh như mình nữa. Thật là một hành động cao đẹp.
Trong truyện Số phận con người của Sô - lô - khốp, anh lính Xô - cô - lốp đã hi sinh hạnh phúc của bản thân mình để dành tình yêu thương cho bé Va - ni - a. Và chính anh cũng đã nhận lại được món quà mà Va - ni - a đã tặng lại cho anh - đó là tình cảm yêu thương chân thành của một người con trai dành cho cha mình.
Câu chuyện của Xô - cô - lốp đã rơi vào tình huống thứ ba trong những giả thiết mà thầy tôi nói, nhưng còn tôi, tôi sẽ rơi vào trường hợp nào. Liệu trái tim của tôi còn có thể tồn tại tình cảm yêu thương cho mọi người hay không khi mà càng ngày nó đang suy kiệt dần, chai sạn dần vì khổ đau ? Liệu tôi có trở nên chán đời không ? Có lẽ là có, ít nhất là trong thời điểm này.
Nhưng điều tôi sợ nhất là tôi sẽ trở nên thù đời. Bởi đơn giản một điều là cuộc đời quá đen tối. Nó đã làm cho trái tim tôi mỗi ngày lại thêm phần đau đớn, thêm phần mệt mỏi. Nó đã không còn chỗ cho tình yêu thương.
Về Đầu Trang Go down
Tiểu Bạch Long
๑۩۞۩๑.Admin.๑۩۞۩๑.
๑۩۞۩๑.Admin.๑۩۞۩๑.
Tiểu Bạch Long

Posts : 100
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 8
Birthday : 27/09/1990
Join date : 17/04/2011
Age : 33
Đến từ : THPT Đan Phượng

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyWed Oct 12, 2011 3:49 pm

Còn sống là còn yêu thương nhau!








- Bạch thầy, thầy hỏi ai?
- Nhà có chỗ cho ta tá túc dăm ngày không?

Tôi tròn mắt nhìn nhà sư. Ông mặc áo cà sa vàng, một tay ôm bình bát,
tay kia lần tràng hạt, tuổi trạc ngoài ba mươi. Cái tuổi không làm nên
khoảng cách với tôi như tấm áo cà sa kia. Bởi vậy, tự nhiên đầu tôi gật
dù lòng bối rối.

Nhà chỉ có mình tôi. Bố mẹ và các em tôi đã đi kinh tế mới. Ngôi nhà nằm
trong hẻm đường Thích Quảng Đức, quận Phú Nhuận, một trệt hai lầu, tỏ
ra quá rộng với tôi. Tôi đang thời gian ôn thi đại học.

Sáng sớm hôm sau, đang lơ mơ ngủ thì nhà sư gọi tôi dậy đi uống cà phê.
Ông đã trút áo cà sa, thay vào đó là bộ đồ tây đã cũ nhưng lành lặn. Tôi
vùng dậy tức thì. Hồi đó ăn uống kham khổ, buổi sáng chỉ cần ly cà phê
“kho” thay bữa điểm tâm sáng, no tới trưa.


Liệu đời còn yêu thương ? 2627099477_307a5e6d9a

- Áo cà sa, bình bát của thầy đâu rồi?

- Gọi tui bằng anh đi. Tui cũng cỡ tuổi làm anh chú mà. Nghen?

- Dạ.

- Đồ tui đem bán chợ trời rồi. Có tiền đãi chú cà phê nè!

Hóa ra vậy. Tôi cũng không thắc mắc gì thêm.

Một buổi tối, đang ngồi gạo bài thì anh Nhơn - tên của thầy - rủ tôi đi
chơi. Anh Nhơn và tôi ngồi xích lô chạy xuống ngã năm Chuồng Chó, quận
Gò Vấp. Lúc đó khoảng tám giờ tối. Gái bán hoa bắt đầu đổ ra đường đón
khách. Đi rảo một vòng, anh Nhơn “à” một tiếng rồi bảo tôi xuống xe cùng
đi bộ. Một cô gái ăn sương cỡ ngoài hai mươi có đôi mắt to buồn buồn,
hỏi “đi không mấy anh?”. Anh Nhơn bảo tôi về trước, còn anh đi theo cô
gái. Khoảng nửa đêm anh Nhơn mới về, gọi tôi mở cửa. Tôi thấy trong lòng
không vui.

Liên tục nhiều đêm sau, anh Nhơn đi chơi đến tận nửa đêm mới về. Thấy tôi có vẻ không bằng lòng, anh Nhơn nói:

- Chú em thông cảm cho anh mà. Anh không làm gì bậy đâu!

- Thôi đi ông thầy! Tui không thích!

Anh Nhơn thấy tôi giận, có vẻ hối hận. Đêm đó anh đi ngủ sớm.

Hôm sau, uống xong ly cà phê, anh Nhơn nói:

- Anh về chùa. Chú ở lại vui nghen. Ráng học.

Rồi anh Nhơn đi, bất ngờ như khi đến.

Tôi học xong, ra trường đi làm, có vợ con. Cuộc sống của tôi như một
dòng sông phẳng lặng. Tôi không có sự kiện nào trong đời để nhớ hoặc có
thì nhớ lẫn lộn quá khứ với hiện tại, như một thứ bùng nhùng. Nhưng tôi
không thể nào quên lần gặp lại anh Nhơn. Đó là lần tôi đang đợi xe ôm ra
ga xe lửa đi công tác.

- Ê, xe ôm! Cho tới ga Hòa Hưng.

Người xe ôm trờ tới. Đó là anh Nhơn.

Hôm đó tôi không ra ga mà tới chơi nhà anh Nhơn. Anh chở vào một khu nhà
ổ chuột, hầu hết là của người mới nhập cư ở phường 5, quận Phú Nhuận,
rồi dừng lại trước một ngôi nhà xiêu vẹo nằm cạnh đường ray xe lửa. Nhà
lợp tôn, vách giấy cạc tông. Anh nói xóm này là... xóm nhà ma vì không
nhà nào có số nhà, hộ khẩu. Anh gọi vợ ra chào:


Liệu đời còn yêu thương ? Nonnuocxanh

- Đoán xem, bà xã anh chú đã gặp ở đâu?

Trời, cô gái điếm ngã năm Chuồng Chó đây mà! Tôi giả vờ không biết:

- Chịu, không nhớ!

Anh Nhơn kéo tôi ra một chỗ khuất:

- Ở ngã năm đó. Chú nhớ chưa?

Thì ra sau khi từ giã tôi, anh Nhơn chung sống với cô gái bán hoa. Anh
Nhơn làm nghề xe ôm, chị vợ bán chè đậu đen nước đường trong xóm. Vợ
chồng nghèo vậy mà có ba mặt con. Một trai, hai gái. Đứa nào cũng ốm
yếu, suy dinh dưỡng.

- Chào chú đi các con.

Khi bọn trẻ chạy chơi quanh xóm, anh Nhơn nói:

- Chỉ có con út thôi. Còn thằng lớn và con chị là con nuôi đó!

Tôi ngạc nhiên. Cuộc sống khó khăn thế mà vợ chồng anh lại thêm con nuôi. Như hiểu ý nghĩ tôi, anh Nhơn cười:

- Nhìn chúng lớn lên từng ngày anh mừng lắm. Sướng vui tại tâm chú à!

Cuộc mưu sinh bận rộn, chúng tôi ít khi gặp nhau. Một buổi chiều, đang
trực ở cơ quan tôi nhận được điện thoại của anh Nhơn hẹn chiều gặp nhau
lai rai. Đã lâu lắm không gặp, chắc là có chuyện gì quan trọng đây. Tôi
xin cơ quan nghỉ trực một tối. Gặp nhau, tôi thấy anh Nhơn già sọm đi.
Hai hàm răng rụng gần hết. Thời gian trôi nhanh quá. Anh Nhơn kể:

- Chú nhớ thằng con anh không, bây giờ làm công nhân cơ khí, đã có vợ,
có cháu bồng rồi. Đứa con gái lớn học xong lớp 12 được học bổng du học
Singapore, giờ làm cho một công ty nước ngoài ở Hà Nội. Còn con út đang
học lớp 12, học sinh giỏi toàn quốc môn sinh đó.

Tôi quá ngạc nhiên. Phải nói là một phép mầu. Căn chòi giấy năm nào hiện
ra trong đầu tôi. Gánh chè đậu đen nước đường, ba đứa trẻ nheo nhóc...

- Nhà anh giờ sửa lại, cất lên một lầu. Hôm nào chú ghé nhớ đem theo máy chụp hình nghen.

Nhớ năm nào chị vợ và những đứa bé kém may mắn... Bây giờ gia đình anh Nhơn như mâm cơm đầy đặn, ai thấy cũng thèm.

- Chú biết đó, cuộc đời này kỳ diệu lắm. Còn sống là còn yêu thương nhau. Nào, cạn ly!

- Giữa được và mất, anh được nhiều hơn - tôi nói.

Anh Nhơn cười khà khà. Như thể nói tôi quá nông cạn hay anh cảm thấy thỏa mãn?

- Cám ơn chú. Nhớ ngày nào anh lần đầu gặp chú. Còn sau buổi gặp hôm nay, ngày mai anh lại về núi.

- Hả, anh nói gì? Gia đình anh êm ấm như vậy mà anh định bỏ đi à?

- Anh đã làm xong bổn phận. Ngày mai vợ con anh tới tìm chú, chú chuyển giùm anh gói đồ này.

Đó là gói vải màu vàng, trong là một ít tiền bạc anh dành dụm kèm một lá thư.

Đêm ấy tôi uống quá chén.
Đến khi sực tỉnh thì trong quán chỉ còn lại mình tôi.
Cạnh tôi là cái túi vải màu vàng.
Đây là câu chuyện thật hay chỉ một giấc mơ?

*****************************

Sống là yêu thương

TỪ NGUYÊN THẠCH







Về Đầu Trang Go down
shuichiakai12a4
♣Ma Vương I♣
♣Ma Vương I♣
shuichiakai12a4

Posts : 589
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1f01616q76d2
Birthday : 01/08/1992
Join date : 28/11/2010
Age : 31
Đến từ : hạ mỗ - đan phượng - hà tây

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyWed Oct 12, 2011 10:09 pm

Em không thể nào như anh Nhơn đâu anh ạ !
Về Đầu Trang Go down
Tiểu Bạch Long
๑۩۞۩๑.Admin.๑۩۞۩๑.
๑۩۞۩๑.Admin.๑۩۞۩๑.
Tiểu Bạch Long

Posts : 100
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 8
Birthday : 27/09/1990
Join date : 17/04/2011
Age : 33
Đến từ : THPT Đan Phượng

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyThu Oct 13, 2011 12:55 pm

" Tôi ngạc nhiên. Cuộc sống khó khăn thế mà vợ chồng anh lại thêm con nuôi. Như hiểu ý nghĩ tôi, anh Nhơn cười:

- Nhìn chúng lớn lên từng ngày anh mừng lắm. Sướng vui tại tâm chú à! "

E học cách quên đi quá khứ,sống với hiện tại và yêu thương mọi người đi, thể nào cuộc sống cũng mỉm cười thui e ạ. Sướng vui tại tâm
Về Đầu Trang Go down
shuichiakai12a4
♣Ma Vương I♣
♣Ma Vương I♣
shuichiakai12a4

Posts : 589
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1f01616q76d2
Birthday : 01/08/1992
Join date : 28/11/2010
Age : 31
Đến từ : hạ mỗ - đan phượng - hà tây

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyFri Oct 14, 2011 1:07 am

Tâm em luôn ở trong bóng tối thì làm sao có thể mỉm cười nổi đây.
Em thường hay nhìn thấy cuộc đời này có nhiều bất công với mình và mọi người
Em thấy mất niềm tin vào cuộc sống đầy rẫy những lừa lọc, dối trá này anh ạ
Về Đầu Trang Go down
Chemilan911
๑۩۞۩๑MOD.๑۩۞۩๑.
๑۩۞۩๑MOD.๑۩۞۩๑.
Chemilan911

Posts : 3767
Huy chương : King
Birthday : 09/11/1993
Join date : 08/01/2010
Age : 30
Đến từ : Gia cầm Family...!!!

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyFri Oct 14, 2011 10:43 am

Do anh luôn có những suy nghĩ tiêu cực nên anh mới như vậy đấy chứ, anh thử nghĩ đến những người đang yêu thương anh họ sẽ cảm thấy như thế nào nếu như anh đang có những suy nghĩ như bây giờ? Đó có phải là sự đáp trả lại sự quan tâm của mọi người dành cho anh không?????Neutral
Về Đầu Trang Go down
https://vungdatcuagio.forumvi.com
..Nắng.Sớm..
♣Ma Vương♣
♣Ma Vương♣
..Nắng.Sớm..

Posts : 387
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1f01616q76d2
Birthday : 04/11/1990
Join date : 11/08/2011
Age : 33
Đến từ : Cội nguồn của gió

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyFri Oct 14, 2011 2:17 pm

shuichiakai12a4 đã viết:
Tâm em luôn ở trong bóng tối thì làm sao có thể mỉm cười nổi đây.
Em thường hay nhìn thấy cuộc đời này có nhiều bất công với mình và mọi người
Em thấy mất niềm tin vào cuộc sống đầy rẫy những lừa lọc, dối trá này anh ạ
Cuộc sống trong a từng có 2 màu: tối và sáng.
Bóng tối cũng bao trùm trong cuộc sống của a 1 thời gian dài... mọi vật, mọi việc khi đó thật kinh khủng. Chán nản, tuyệt vọng, mất hoàn toàn niềm tin vào cuộc sống... a k tin là còn màu sáng kia nữa...
Khi mọi việc cũng tạm lắng xuống, 1 chút bình tĩnh trở lại với a. A nhìn lại mọi việc đã xảy ra, cố gắng nhìn nó với 1 góc nhìn khác... dần dần ánh sáng cũng đã trở lại.
A nhận thấy rằng cuộc sống này k chỗ nào sáng hẳn...k chỗ nào tối hẳn... tất cả là 1 màu xám....
Cuộc sống luôn có 2 mặt, có khổ đau .. có hạnh phúc , có thất vọng.. có lạc quan, có tử.. có sinh.... E than cuộc sống bất công, K , a k nghĩ vậy. Cuộc sống rất công bằng, công bằng theo cách riêng của nó...
A k có 1 gia đình trọn vẹn từ khi vừa sinh ra, người mà xh gọi là bố a.. là 1 ông bố tồi, thật tồi... a k thấy bất công, cuộc sống đã dạy cho a biết được giá trị của 1 gia đình trọn vẹn, dạy cho a biết nâng niu, biết dìn giữ khi a có nó.
Ông ngoại, bà ngoại , bà nội a mất khi a chưa ra đời... từ khi sinh ra a chỉ biết đến mẹ và ông nội thôi... Năm a lớp 8 ông a mất, vỡ òa khóc, hụt hẫng... A thấy cuộc sống thật bất công, sao a k được như bao đứa trẻ khác, sao lại cướp đi 1 người thân yêu nhất của a...
Hồi năm nhất, thằng bạn thân duy nhất của a hồi cấp 3.. bị.. ung thư tủy và qua đời....A lầm lỳ, ít nói nên cũng k có nhiều bạn,thật khó để có 1 người bạn như nó,... a hụt hẫng lắm. Cuộc sống 1 lần nữa cướp đi 1 người vô cùng quan trọng với a....
Giờ nhìn lại, a thấy k hẳn thể, cuộc sống đã dạy a biết yêu thương mẹ a, nhưng người xung quanh a hơn...Biết nâng niu từng phút giây ấm áp, vui vẻ bên họ...
A có nghe về e và gia đình e, a k hiểu có phải vì thế mà e nhìn đời bằng con mắt đó k... Nhưng đừng nhìn đời từ trong bóng tối, bình tĩnh 1 chút, thả lỏng lòng mình ra, từng chút, từng chút.... từ từ nhìn lại e nhé.... Cuộc sống này k phải chỉ có bất công và lừa lọc như e nghĩ đâu....
Quá khứ thì đã qua, tương lai thì chưa đến, hiện tại là tất cả... hãy trân trọng những gì mà mình đang có, 1 chút gì đấy làm a có cảm giác là e sống trong quá khứ, k biết phải k...
1 chút suy nghĩ của a....



Về Đầu Trang Go down
Tiểu Bạch Long
๑۩۞۩๑.Admin.๑۩۞۩๑.
๑۩۞۩๑.Admin.๑۩۞۩๑.
Tiểu Bạch Long

Posts : 100
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 8
Birthday : 27/09/1990
Join date : 17/04/2011
Age : 33
Đến từ : THPT Đan Phượng

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyFri Oct 14, 2011 3:01 pm

shuichiakai12a4 đã viết:
Tâm em luôn ở trong bóng tối thì làm sao có thể mỉm cười nổi đây.
Em thường hay nhìn thấy cuộc đời này có nhiều bất công với mình và mọi người
Em thấy mất niềm tin vào cuộc sống đầy rẫy những lừa lọc, dối trá này anh ạ


Dấu chấm đen trên tờ giấy trắng
Tại buổi diễn thuyết hàng trăm người, diễn giả bắt đầu buổi nói chuyện bằng một bài tập nhỏ. Ông đưa ra một tờ giấy trắng trên đó có một dấu chấm đen vào đặt câu hỏi với hội trường: “Các bạn nhìn thấy gì?” Một người giơ tay phát biểu: "Tôi thấy một điểm đen"; một người khác: "Đó là một vết mực đen"; lại có ý kiến hài hước cho rằng: "Là một nốt ruồi". . . Hầu hết mọi người trong khán phòng đều gật gù đồng ý với những ý kiến đó, họ đều chỉ thấy mỗi điểm đen. Diễn giả để hội trường lắng xuống, nhìn khắp lượt hội trường, giơ tờ giấy lên bằng hai tay, giật mạnh và hỏi "các bạn không còn thấy gì nữa sao?". Bấy giờ mọi người mới ồ lên: "Tờ giấy trắng và một chấm đen".

Người diễn giả mỉm cười và nói: "Cảm ơn những câu trả lời của các bạn, dấu chấm đen này đúng là rất nổi bật trên tờ giấy trắng, tôi đã làm ví dụ này với rất nhiều người và cũng nhận được câu trả lời tương tự. Phần lớn chúng ta chỉ nhìn thấy vết đen, vết bẩn, nhìn thấy cái xấu, cái sai của người khác mà lờ đi những khoảng trắng, những cái tốt đẹp của người ta. Cũng dễ hiểu thôi vì đó là tâm lý chung của con người, theo học thuyết của Abraham Maslow về nhu cầu tự nhiên của con người được chia thành các thang bậc khác nhau, phản ánh mức độ cơ bản đối với sự tồn tại và phát triển của con người. Và bậc 2 của thang Maslow là nhu cầu về an toàn, thế nên con người luôn luôn nhìn thấy điểm đen, cái xấu, nguy cơ . . ., để đạt được mức an toàn tối thiểu về tính mạng và tài sản". Nói đến đây, ông đưa mắt nhìn quanh khán phòng và đến đâu cũng bắt gặp những gương mặt đồng tình ủng hộ.

Ông nói tiếp: "Cũng giống như chúng ta đối xử với mọi người xung quanh, nếu bạn chỉ nhìn thấy cái xấu, cái sai, thì bạn chính là người phải chịu dằn vặt đau khổ, trong bạn luôn thấy hoài nghi lo lắng về mọi thứ diễn ra quanh mình. Thử nghĩ, một ngày bạn ăn vật chất 3 bữa, là những thứ ngon, bổ, sạch, còn "ăn" tinh thần thì cả ngày, thế mà bấy lâu nay chúng ta cho nhau ăn những gì? Có phải cũng ngon và bổ như ăn vật chất. "Bới lông tìm vết hay. Đãi cái tìm vàng" là lựa chọn của bạn, tìm điều tốt đẹp của người khác bạn sẽ thấy sự tốt đẹp, tìm cái xấu, cái sai để bỏ đi những mối quan hệ chính là bạn đang tự hủy đi cơ hội của mình."

Ông dừng lại và đặt câu hỏi với hội trường: "Làm thế nào để sử dụng tờ giấy này một cách hữu ích?" Có vài lời phát biểu: "Vẽ lên đó một bông hoa; gập đôi tờ giấy thề là chúng ta có 2 tờ giấy trắng; . . ." Diễn giả gật đầu và mỉm cười: "Vâng. Cảm ơn các bạn. Thật đơn giản khi chúng ta thay đổi tư duy, thay đổi quan niệm của mình về những thứ xung quanh. Con người ai cũng có mặt tốt, mặt xấu, có đôi khi mắc lỗi lầm, nhưng chỉ vì cái xấu, vì những lỗi lầm mà đánh giá sai về nhau thì quả là đáng tiếc. Bởi có thể lỗi lầm đó chỉ nhỏ xíu như một chấm đen chiếm 1/99 tờ giấy trắng, mà chúng ta bỏ đi một tờ giấy đẹp, có nên chăng?"

Diễn giả kết thúc buổi nói chuyện của mình trong tràng pháo tay không ngớt, họ nắm tay nhau, trao cho nhau nụ cười và những cái nhìn trừu mến thể hiện tình nhân ái.


p/s: E thử cách thay đổi suy nghĩ như ở trên xem. Chứ cuộc sống thì luôn là thế. A nói thêm với e là nữ nhi người ta còn chịu nhiều việc bất công và đau khổ hơn nam nhi nhiều, họ phải cam chịu rất nhiều thứ nhưng họ vẫn sống tốt, vẫn vui vẻ. Chẳng nhẽ nam nhi lại k làm đc việc đó. Sẽ cần thời gian để suy nghĩ và chấp nhận, cố lên e ạ. Cuộc sống là của mình,nằm trong tay mình thôi.
Về Đầu Trang Go down
Chemilan911
๑۩۞۩๑MOD.๑۩۞۩๑.
๑۩۞۩๑MOD.๑۩۞۩๑.
Chemilan911

Posts : 3767
Huy chương : King
Birthday : 09/11/1993
Join date : 08/01/2010
Age : 30
Đến từ : Gia cầm Family...!!!

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyFri Oct 14, 2011 4:44 pm

Em nghĩ ông trời sẽ không bao giờ bất công với riêng một ai đó anh ạ, ông luôn chia đều mọi nỗi đau cho tất cả mọi người, ai cũng sẽ phải hứng chịu một nỗi đau của riêng mình chứ không thể nào mãi được hạnh phúc anh ạ. Quan trọng là ở cách mà chúng ta nhìn nhận mọi vấn đề trong cuộc sống bằng con mắt màu gì? Bằng con mắt như thế nào? Hạnh phúc, niềm vui ở ngay chính những gì mình đang có, những gì mình đang được nhận anh ạ, anh có mẹ, có bạn bè luôn sát cánh bên anh và ở nơi xa em chắc chắn bố và bà ngoại anh cũng đang theo dõi anh từng ngày. Hãy trân trọng và nâng niu những gì anh đang có, đừng để sau này phải hối hận vì những suy nghỉ và hành động của mình anh trai ạ! Em tặng anh câu nói này:"
Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ
là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ.
Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn
thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới
biết được giá trị của những người chung quanh họ.






Điều quan trọng không phải chúng ta sống được bao
lâu mà chúng ta phải sống như thế nào"
Về Đầu Trang Go down
https://vungdatcuagio.forumvi.com
..Nắng.Sớm..
♣Ma Vương♣
♣Ma Vương♣
..Nắng.Sớm..

Posts : 387
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1f01616q76d2
Birthday : 04/11/1990
Join date : 11/08/2011
Age : 33
Đến từ : Cội nguồn của gió

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyFri Oct 14, 2011 6:06 pm

Nói vậy là đủ rồi, để thời gian cho shuchi suy nghĩ....
Hãy nhớ bên cạnh e còn mẹ e, những người họ hàng thân thích, bạn bè... đừng để họ thấy e lúc nào cũng sầu muộn, hãy là niềm tự hào của mẹ e, của người thân và bạn bè e...
Tặng e mấy câu này:
Không có bất kỳ ổ khóa nào được tạo ra
mà lại không có chìa để mở.

Vì vậy tạo hóa không bao giờ mang đến cho bạn
một vấn đề không có cách giải quyết.

Cuộc đời vẫn mỉm cười khi bạn đau khổ
Cuộc đời vẫn mỉm cười khi bạn hạnh phúc

Vì thế hãy mỉm cười
cho dù hạnh phúc hay khổ đau

Và :
Nên tự bảo vệ đôi chân đừng vấp té trên đường
vì ta không thể phủ trọn trái đất này bằng thảm nhung.

Ngày mai trời lại sáng e ạ ...
Về Đầu Trang Go down
shuichiakai12a4
♣Ma Vương I♣
♣Ma Vương I♣
shuichiakai12a4

Posts : 589
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1f01616q76d2
Birthday : 01/08/1992
Join date : 28/11/2010
Age : 31
Đến từ : hạ mỗ - đan phượng - hà tây

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyFri Oct 14, 2011 11:54 pm

Sẽ thật khó để có thể nói ai bất hạnh hơn ai trên cuộc đời này.
Trong thời điểm này, tôi cảm thấy như mình là người đau khổ nhất rồi. Thế nhưng, khi đi học trên đường, hình ảnh người mẹ tàn tật dẫn theo đứa con trên con đường mưu sinh thật khiến người ta phải động lòng. Người mẹ ấy đã mất một chân, nhưng cô vẫn phải nuôi đứa con còn nhỏ, đã không thể hoạt động được do bị liệt cả tứ chi. Hình ảnh hai mẹ con dắt nhau bước đi trong buổi chiều mưa trên vỉa hè sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí tôi. Nó nhắc nhở tôi rằng " Cuộc đời này còn quá nhiều bất công "
Thử hỏi ai có thể giữ nổi bình tĩnh khi biết ở cách đó không xa, lại đang có những công tử nhà giàu có thể chi hàng triệu cho việc ăn chơi nhảy múa.
Ai có thể nói đời này lại công bằng ?
Về Đầu Trang Go down
L.Fool—»¤HươgHeroine
๑۩۞۩๑MOD.๑۩۞۩๑.
๑۩۞۩๑MOD.๑۩۞۩๑.
L.Fool—»¤HươgHeroine

Posts : 5167
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1a02c1eq2a65
Birthday : 23/02/1993
Join date : 27/02/2010
Age : 31
Đến từ : Gia cầm Fiem my ly !!!

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyMon Oct 17, 2011 12:43 pm

shuichiakai12a4 đã viết:
Tâm em luôn ở trong bóng tối thì làm sao có thể mỉm cười nổi đây.
Em thường hay nhìn thấy cuộc đời này có nhiều bất công với mình và mọi người
Em thấy mất niềm tin vào cuộc sống đầy rẫy những lừa lọc, dối trá này anh ạ
bởi vì a KHÔNG DÁM bước ra khỏi cái bóng tối ấy
Về Đầu Trang Go down
http://vungdatcuagop.top-forum.net
shuichiakai12a4
♣Ma Vương I♣
♣Ma Vương I♣
shuichiakai12a4

Posts : 589
Huy chương : Liệu đời còn yêu thương ? 1f01616q76d2
Birthday : 01/08/1992
Join date : 28/11/2010
Age : 31
Đến từ : hạ mỗ - đan phượng - hà tây

Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? EmptyMon Oct 17, 2011 10:19 pm

Dũng cảm là một khái niệm thật khó nói. Có thể người ta không sợ chết, không sợ đau. Nhưng lại sợ bị người khác hơn mình.
Không thể nói điều gì đó chỉ ở một khía cạnh em ạ !
Nỗi sợ của anh nó như vô hình nhưng cũng thật đáng sợ không kém gì nỗi sợ hãi cái chết.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Liệu đời còn yêu thương ? Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Liệu đời còn yêu thương ?   Liệu đời còn yêu thương ? Empty

Về Đầu Trang Go down
 

Liệu đời còn yêu thương ?

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Vùng đất của gió :: Teen chat Teen chit :: Cùng suy ngẫm-