- Ở đâu đó trong cuộc đời này...
“Tết Trung thu đang tới gần, nghĩ đến số phận của những em nhỏ đáng thương, mong bài viết này sẽ làm những con người.. ở đâu đó... suy nghĩ.” Ở đâu đó trong cuộc đời này, vẫn có những đứa trẻ mồ côi đang lang thang trên những đường phố, thời tiết nóng nực của mùa hè và cảm giác lạnh đến thấu xương đang dần hành hạ chúng. Không một bến đỗ trong cuộc đời, không còn những người cha, người mẹ làm đúng bổn phận của mình, không có cơm ăn ba bữa, không có được một cái áo ấm lành lặn trong mùa đông giá rét… Và cũng ở đâu đó, có những đứa trẻ đang hạnh phúc trong vòng tay của bố mẹ, ấm áp trong chăn ấm nệm êm, đang ngồi trước bàn ăn với một số lượng thức ăn nhiều đến nỗi mà những đứa trẻ kia không bao giờ có thể nghĩ đến. Bất hạnh thay! Cùng là trẻ con, cũng là một kiếp người nhưng sao có những đứa trẻ lại đáng thương đến thế? Ở đâu đó, những đứa trẻ lang thang đang phải đi xin từng miếng cơm để sống qua ngày, tìm một chỗ ngủ trong công viên một cách tạm bợ… Người ơi, xin hãy động lòng trắc ẩn trước những số phận như thế, đáng thương biết bao… Thay vì những tiếng chửi đến xé lòng khi thấy sự xuất hiện của chúng trong quán ăn, công viên hay đâu đó, hãy nở một nụ cười thân thịên, chúng ta đều là con người cơ mà, việc gì phải hạ thấp mình như thế, có nhất thiết phải chửi mắng và xua đuổi chúng như thế không? Sẽ tốt hơn nếu bạn cho những em bé đó một nụ cười hoặc một mẩu bánh mì cho bữa tối, tất cả sẽ cảm thấy ấm lòng hơn rất nhiều. Đúng không? Đó cũng là một việc thiện đấy!
Bao kiến thức học được trên ghế nhà trường đâu phải được thể hiện qua những tiếng chửi đúng không nào? Em bé sẽ cảm thấy ấm lòng hơn khi ngoài cha mẹ mình, ít nhất trong xã hội này, vẫn luôn có những người tốt sẵn sàng sẻ chia với mình…
Ở đâu đó, trong những bệnh viện, tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh làm mọi người bật khóc vì hạnh phúc thì ở ngoài kia, có những bà mẹ trẻ đang tâm vứt bỏ đứa con yêu dấu của mình! Ở đâu đó, có những người nước mắt lã chã rơi vì tìm thấy sinh linh bé nhỏ đang lim dim đôi mắt, nằm trên bãi cỏ công viên. Thật tội nghiệp biết bao! Và cũng ở đâu đó, ta đâu có biết rằng, đứa trẻ đi ăn xin bị người phụ nữ ấy xua đuổi lại chính là đứa con mình bỏ rơi năm nào… Ai mà ngờ được. Mọi chuyện bất ngờ đều có thể xảy ra… Xin hãy sống đúng đạo làm người của mình. Xin ai đó đừng vì bất cứ lí do gì mà vứt bỏ đứa con mình đã từng mang nặng đẻ đau! Tôi viết câu chuyện này, hẳn nó đã phản ánh một phần thực trạng của cuộc sống chúng ta. Vậy đấy! Quả thật có những người rất đáng trách phải không?
Sắp đến ngày Trung thu rồi, chúc mọi người có Tết Trung thu vui vẻ, các em bé được hạnh phúc bên không khí ấm cúng của gia đình. Và cũng xin ai kia đừng làm cho số phận trẻ thơ thêm bất hạnh. Mong sao các em bé đều có một gia đình thật ấm êm! Mong lắm! |